Đọc truyện đôi vợ chồng trẻ
Tình Quê
Riêng Tặng Ngay các song vk ông chồng tthấp gồm yếu tố tân tòng.hình họa minch họa |
Bạn đang xem: Đọc truyện đôi vợ chồng trẻ
Chúng tôi chưa lúc nào thân huệ với nhau, nên những lúc hắn ngỏ lời:-Chị mang em ngheng!Tôi giật mình thót một chiếc. Tôi lừng khừng tại sao hắn hỏi cưới tôi. Phần tôi, 36 tuổi đầu rồi có ai ỏ ê đâu? Tôi hoãn binh mang lệ:-Cậu hóng tuần sau tớ vấn đáp, nhá!Tôi ao ước từng giờ. Rồi tuần sau cũng cho tới. Tôi ko do dự nữa, gật đầu đồng ý ngay lập tức, một trong những phần bởi vì sợ ế, còn thì trọn vẹn vày phiên bản năng fan con gái thúc đẩy. Thử hỏi từ sâu thoáy trung ương hồn, gồm bạn bầy bà nào lại ko ước ước ao được thiết kế bà xã, làm người mẹ cơ chứ?Ttránh ạ! Người ta vẫn nói tới thời đại 4.0, 5.0 gì đó rồi. Vậy nhưng công ty chúng tôi có lẽ là đôi bà xã chồng cá biệt đem nhau Khi chưa yêu. Trên thiệp báo hỷ, nhị bên in thông thường, nhà trai hổ hang chữ Chúa đề nghị ko ghi câu Phúc Âm: “Sự gì Thiên Chúa phối hợp, loại tín đồ ko được phân ly” (Mc.10:9), hoặc “Xin Chúa chúc mừng hạnh phúc mang đến tình thương chúng nhỏ từ bây giờ với mãi mãi”, do sợ dòng họ bên hắn và đồng đội gần xa chế diễu hắn theo đạo vk. Trên thiệp mời đám cưới cơ mà không có câu biểu ngữ nhỏng thế gian cũng… kỳ, đề xuất tôi tớ bằng được nên ghi câu trọng tâm niệm: “Tha vật dụng tất cả, tin cậy tất cả, hi vọng tất cả, Chịu đựng đựng vớ cả” (1Cor 13, 7).Trong tiệc cưới, chúng tôi quên tức thì, quên không còn phần đa lời khulặng dạy dỗ của bề trên 2 bên. Vậy nhưng mà bao gồm việc tôi ghi nhớ mãi. Lúc thầy Thân, giáo viên môn Vnạp năng lượng, được mang tiếng văn uống tuyệt chữ giỏi tự trình làng là “em xi”, kính thưa gần như các loại kính rồi thao thao bất tuyệt: phần đa trăm năm hạnh phúc, bách niên giai lão, răng long đầu bạc, loan phượng hòa minh… Rồi rất trang trọng, thầy tiếp:- Hôm qua, thân phụ xứ đọng vẫn ban túng bấn tích hôn nhân đến đôi tthấp Gió Mây. Giờ trên đây, trong ngày vui độc nhất, quan trọng tốt nhất của đời bạn, ban tổ chức kính mời quý thân phụ, cùng quý chánh phó trương quấn trưởng tân cựu đạo đời, các vị khách quý, chúng ta trẻ cùng nhị tộc thuộc nhắm đến hôn trường, chứng kiến đôi trẻ trao lẫn nhau nụ hôn đầu đời…Tôi luýnh quýnh, quắc ánh mắt hắn:– Cnóng, cnóng xuất xắc nghe không? Không gồm hôn hít gì sất.Tất cả hồ hết người đông đảo châng hẩng.Cha xứ được mời lên. Ngài nthêm gọn gàng cơ mà tròn đầy, hoàn hảo tất yêu tuyệt vời hơn:– Sáng hôm qua, trước phương diện Chúa cùng Hội Thánh, hai bé đã trao ban túng bấn tích hôn nhân cho nhau, phụ thân chúc mừng hai nhỏ, nhị bên với nhị chúng ta. “Của bền trên người”, gồm bà xã bao gồm ông xã rồi, núm duy trì lấy… Xin cám ơn.
Xem thêm: Triển Vọng Việc Làm Và Xã Hội Thế Giới: Xu Hướng Việc Làm Năm 2020
Đám cưới xong xuôi, trong phòng chỉ từ 2 đứa, hắn bảo:-Anh có một đề nghị…- Gì cơ? Cậu bảo tớ gì cơ?– Dù em hơn anh nhị tuổi, “Gái rộng hai, trai rộng một”. Mặc kệ, giỏi, không vấn đề gì. Nhưng đã là bà xã chồng trường đoản cú nay em nên gọi anh là anh, xưng em, ko được tơlơmơrơmăng: tớ, cậu, hắn, gã… nữa, nhé!Tôi ớ fan ra:– Ừ nhỉ? Tớ, à quên, em đồng ý.– Anh bổ sung vào khế ước hôn nhân nhé: Một: Thành thật, không dối trá nhau. Hai: Mỗi ngày mỉm cười, nói cùng nhau một câu dễ thương và đáng yêu. Ba: Tối nào rất có thể, cũng bắt buộc ăn uống cơm trắng chung…Tôi vội vàng:– Đọc gớm thông thường nữa chứ. Và “Tha lắp thêm toàn bộ, tin cẩn toàn bộ, hi vọng toàn bộ, chịu đựng tất cả”.Anh hỏi:– Em thêm sút gì không?Tôi phủ nhận nguầy nguậy:– Em đă nói hết trong nghi thức bí tích hôn nhân: “Em Maria Phạm Thị Mây dìm anh Giuse Nguyễn Văn Gió làm chồng, với hứa hẹn sẽ giữ lòng phổ biến tdiệt cùng với anh, lúc thịnh vượng cũng như thời điểm gian truân, khi dịch thiến cũng giống như cơ hội trẻ khỏe, nhằm yêu thương tmùi hương với tôn trọng anh những ngày suốt đời em”. Anh còn đòi gì nữa?Anh hỏi:– Hôn nhân Công giáo đặt trên căn cơ tình thương. Chúng bản thân rước nhau ko tình yêu, hôn nhân gia đình tất cả thành không?Đâu ngờ anh thông minh như vậy, lại học đạo giáo tân tòng với hôn nhân cùng với thầy Cung Thạnh An nửa năm trời, mà xưa cũ, ấu đau trĩ, hờ hững, u về tối cho vậy? Tôi mỉm cười như nắc nẻ:– Chồng ơi là chồng! Anh đừng có “ấm ớ hội Tề” (tôi bắt chước hình trạng nói của bố). Chúng mình không vướng ngăn trsinh hoạt gì. “Tất cả những tín đồ không biến thành quy định cấm hầu như rất có thể kết hôn” (Giáo Luật 1058), lại “Tự bởi kết bạn cùng công khai tạo nên sự bằng lòng của chính mình theo nghi thức Hội Thánh” (GLHTCG 1625), sao lại không thành?Chúng tôi hết sức nỗ lực sống hòa bình, đàng hoàng cùng nhau. Một hôm, anh nói:– Trong cuộc sống đời thường lứa song, không câu như thế nào đáng yêu bằng câu “Anh yêu thương em” nhỉ? Từ nay từng ngày anh nói câu ấy nhé!Tôi nghĩ về sao nói vậy, không phòng thủ gì cả:– Em quan trọng giả dối anh, cũng ko dối lòng được: Em chỉ biết nhiệm vụ, chưa biết yêu thương là mẫu quái ác gì.Từ kia anh tấn công tôi ào ạt. Quanh đi lẩn quất lại, cứ đọng bao gồm dịp là anh dội bom: “Anh yêu Em”, khiến tôi đâm… ghiền. Lần cơ, anh hỏi:– Em nghe chán tai chưa?Tôi ngay thẳng nhỏng đếm:– Em biết anh nói gượng, dẫu vậy cũng thinh thích, mong ước ao, ngóng ngóng…Anh mỉm cười, niềm vui mới đáng yêu và dễ thương làm sao!Mãi sau đây, anh “xưng tội” với tôi:– lúc đầu, anh yêu cầu chũm. Đến nay, vẫn tư năm ttách, tạ ơn Chúa, thằng Cu mẫu Hĩm tất cả đầy đủ, anh nói thiệt lòng: “Anh yêu thương em”.Tôi vớ được mấy câu thơ của ai trù trừ, xổ luôn: – Trái nhân duyên ổn sẽ chín,Nhưng trong đỏ, vỏ xanh,Nên câu: “Em yêu thương anh”Nói ra còn ngọng nghịu.Rồi đam mê nhìn ông chồng, tôi chân tình:– Em yêu anh, Gió ạ! Năm Mây(tác giả gửi về VTCG)