Truyện tranh 18 cô giáo và học sinh

     
Sau 40 phút khởi nguồn từ bến thượng lưu giữ lòng hồ thủy điện bản Vẽ, chiếc cano rẽ sóng vẫn đưa shop chúng tôi đến được cùng với “ốc đảo” Hữu khuông - làng vùng sâu, vùng xa quan trọng đặc biệt khó khăn của thị xã Tương Dương. 

Đến cùng với “ốc đảo” Hữu Khuông

Cũng với chặng đường ấy, hàng trăm năm trước, hành trình dài đến với Hữu Khuông của những thầy thầy giáo cắm bản ở đây vô cùng gian nan vất vả. Nếu quốc bộ phải trèo đèo lội suối, tính đến từng ngày đường. Còn nếu sàng lọc đường thủy, cần đi thuyền độc mộc, đi dọc sông Nậm Nơn, quá qua trù trừ bao thác nước nguy hiểm, hàng trăm tiếng đồng hồ thời trang các thầy cô new đến được vùng đất heo hút này.

Bạn đang xem: Truyện tranh 18 cô giáo và học sinh


*
Xã Hữu khuông nằm biệt lập giữa núi rừng và lòng hồ thủy điện bản Vẽ.

Đây không hẳn lần đầu cửa hàng chúng tôi đặt chân cho tới vùng đất gian cạnh tranh này, tuy nhiên lần này quay trở về với con Phen, trọng tâm trạng tôi vẫn hồi hộp, có chút không quen song lại cũng vô cùng “thân thuộc”. Bạn dạng làng xanh mướt thân núi rừng, phủ bọc xung quanh là sông nước bát ngát với bầu không khí trong lành, mát mẻ. Ca nô vừa cập bến, đón shop chúng tôi ngay trên bến là những thầy giáo ngôi trường Tiểu học Hữu Khuông, với thú vui thân thiện, như người thân lâu ngày chạm chán lại, đang chờ sẵn nhằm “tăng bo” đoàn vào trung trọng tâm bản. Vừa đi được một quãng ngắn, đột nhiên chiếc xe sản phẩm công nghệ rồ lên như bị hóc số, thầy Kha Văn Đại, giáo viên trường Tiểu học Hữu khung trấn an bọn chúng tôi: ”Anh chị yên tâm, lên dốc yêu cầu phải cài số 1 cho khỏe khoắn máy, những thầy làm việc miền núi từng nào năm, vẫn quen đi mặt đường dốc, rừng núi, đường sá đi lại khó khăn khăn, vất vả quen thuộc rồi, nên không té được đâu”. Nói rồi mẫu xe vật dụng chở ba chúng tôi lại nhích từng tý trườn chầm chậm trễ lên dốc, sau ít phút đã xuất hiện tại trường Tiểu học Hữu Khuông. Đang trong giờ học, đề nghị ngôi trường nhỏ nằm lọt thỏm giữa đỉnh đồi vẫn còn rộn rã tiếng đọc bài bác ê a của các em học sinh lớp 1, lớp 2.


*
Một góc trung tâm phiên bản Con Phen, làng mạc Hữu Khuông, thị trấn Tương Dương.

Xã Hữu Khuông, thị xã Tương Dương nằm khác hoàn toàn giữa núi rừng, ven lòng hồ thủy điện bạn dạng Vẽ xanh ngắt. Xã bao gồm 554 hộ phân bố ở 7 bản, gồm: con Phen, Pủng Bón, Tủng Hốc, Chà Lâng, bạn dạng Xàn, Huồi cọ và Huồi Pủng với cha dân tộc bằng hữu Thái, H’Mông, Khơ Mú phổ biến sống. Địa hình địa điểm đây bốn bề núi non bao bọc, ở giữa là lòng hồ mênh mông, đã tạo nên Hữu Khuông phát triển thành một “ốc đảo” sát như bóc biệt với quả đât bên ngoài... Nguồn thu nhập thiết yếu của người dân vẫn chưa xuất hiện gì khác ko kể trồng nương rẫy với chăn nuôi trâu, bò, lợn, gà... Nhỏ lẻ, chủ yếu cuộc sốngtự cung trường đoản cú cấp. Đời sống của bà bé còn gặp mặt nhiều khó khăn, vất vả, việc học của con em của mình nơi đó cũng bị tác động phần nào.

“Nặng lòng với nghiệp “gieo chữ”

Xã Hữu Khuôngcó 100% là đồng bào dân tộc bản địa ít fan với tía dân tộc anh em Thái, H’Mông và Khơ Mú phổ biến sống. Học tập sinh phần lớn thuộc diệngia đình nghèo và đặc biệt khó khăn. Giả dụ như không tồn tại tình yêu với bằng hữu trẻ ở nơi xa xôi,heo hút này, thì vô kể thầy cô dường như không bám trụ với nghề lâu mang đến thế.


*
Cô giáo Lương Thị Nhân vẫn say sưa, miệt mài trong một tiếng dạy.

Trong câu chuyện với gia sư Lương Thị Nhân (SN1984), khiến công ty chúng tôi hiểu hơn cuộc sống thường ngày của giáo viên địa điểm vùng ốc hòn đảo lòng hồ. Mái ấm gia đình cô hiện giờ ở làng mạc Thanh Sơn, thị xã Thanh Chương, cách xa trường cho tới 220km.Cứ mỗi chiều vật dụng 7 sau khoản thời gian dạy xong, sau 3 giờ đồng hồ đi thuyền máy mới đến bến thượng lưu, rồi từ kia cô Nhân mới có thể bắt xe đi về Thanh Chương, khoảng 9-10h đêm mới về cho nhà. Ở công ty với nhỏ được vài giờ đồng hồ, ănbữa cơm trắng với gia đình, chiều nhà nhật cô lại tất tả bắt xe pháo lên Tương Dương, mang đến kịp sáng thứ hai đứng lớp. Bắt buộc kể hếtsự trở ngại vất vả của cô Nhân với người cùng cơ quan khi gieo nhỏ chữ ngơi nghỉ ốc hòn đảo Hữu khuông này. Mang dù, đối với ngày xưa, bây chừ đường sá vận chuyển đã đỡ hơn, tuy nhiên so với những trường khác thì chỗ đây còn quá vất vả.


*
Hành trình cho tới trường của các thầy gia sư ở Hữu Khuông khôn xiết gian nan, vất vả, hết trèo đèo lại lội suối.

Cô Nhân bùi ngùi nhớ lại: giai đoạn từ thời điểm năm 2010-2015 phần nhiều các gia sư ở xa nhà hết sức ít khi được trở lại viếng thăm nhà, chỉ có bao giờ được ngủ tết bắt đầu được về bên thăm gia đình. Thời bấy giờ, sóng năng lượng điện thoại, internet không có, nên việc liên lạc về gia đình chủ yếu đuối qua thư tay. Cô còn ghi nhớ mãi dịp mẹ ck mất vào thời điểm năm 2015, khi cảm nhận thư cung cấp tin cũng sẽ hơn 1 ngày. Vị thế, lúc cô về được đến nhà thìviệc thùng cho bà mẹ chồngđã trả tất. Xa gia đình, xa con nhỏ, cô Nhân rơm rớm nước mắt vày nhớ con, nhưng mà trên tất cả, lòng yêu thương nghề, yêu học tập sinh, ngày ngày cô vẫn bám trường, dính lớp.


*
Đường sá đi lại cực kì khó khăn, nhưng với lòng yêu nghề, các thầy cô vẫn vượt qua toàn bộ để "cõng chữ" lên non.

Còn với thầy Lô Thanh Dũng, 19 trong năm này công tác sinh sống vùng biên, vùng xa vùng sâu của thị xã Tương Dương, phân tách sẻ: tưng năm cứ mang lại tháng 11 này, bản thân mình vẫn thấy khôn xiết bồi hồi, xúc động, thậm chí rất chờ đợi.


*
Sau các giờ dạy dỗ miệt mài, những thầy giáo trườngPTDTBT thcs Hữu khung lại làm cầu tam bắc qua suối, phục vụ việc đi lại của các em học sinh và bà con dân bản.

ThầyDũng, quê sống Nhôn Mai, năm 2002 tốt nghiệp ngôi trường CĐSP Vinh, về công tác làm việc tại xã biên thuỳ Nhôn Mai. Đến năm 2012, thầy tiếp tục đi học tại chức Đại học tập Vinh chuyên ngành Toán – Lý. Sau 19 năm đính bó cùng với nghề giáo, trong những số ấy có 18 năm dạy dỗ học nghỉ ngơi xã Nhôn Mai, đấy là năm thứ nhất thầy Dũng công tác tại buôn bản Hữu Khuông, xã quan trọng đặc biệt khó khăn của thị xã Tương Dương. Cũng như các thầy cô khác, thầy Dũng cho thấy thêm mình mang đến đây với tình yêu nghề, mến trẻ. Tận mắt chứng kiến những khó khăn vất vả đó của những em, những thầy đều mong chia sẻ, giúp các em, bằng chính tài năng và sự hiểu biết của mình, tuyên truyền cho những em, rồi chính các em vẫn về chuyển vận phụ huynh. Từ từ phụ huynh khu vực đây đã bước đầu quan tâm tới sự việc học tập của nhỏ em.


“Thầy truyền đạt lại đến trò, trò về trò chuyện với ba mẹ, từ kia nhiều bố mẹ rất thương thầy, yêu quý cô. Bà con có thể mang cho tới bó rau, đọt mây, đọt sắn, thậm chí cho những thầy những cô nhữngđùm ớt cay, đều món quà bé dại nhưng làm những thầy hết sức cảm đụng với tình cảm những em học sinh giành riêng cho mình” – thầy Dũng trọng điểm sự.


*
Các thầy giáo trường Tiểu học tập Hữu Khuông vẫn tự tay sẵn sàng bữa trưa mang lại mình.

Xem thêm: Làm Bánh Ngon Tại Nhà Đơn Giản Dễ Làm, Công Thức Làm Bánh


Dù cuộc sống giáo viên cắm bạn dạng khó khăn vậy nên nhưng các thầy cô vẫn luôn nhiệt tiết "gieo chữ".Sau mỗi bữa tiệc tối, thầy cô lại hặm hụi phụ đạo cho những em, thấy những em say sưa học bài thìnhững vất vả, gian cạnh tranh với thầy cô bên cạnh đó tan biến. Vào những dịp nghỉ lễ Tết, xuất xắc ngày nhà giáo Việt Nam, những thầy cô dấn được những món rubi đặc biệt. Không hẳn hoa, không hẳn những món quàđắt tiền cơ mà chỉ dễ dàng và đơn giản là nảichuối, đọt mây, đọt sắn tuyệt bó rau rừng... Chỉ cố thôi cũng đầy đủ làm các thầy cô thấy nóng lòng, vị đó là tình cảm, làtấm lòng của những em cùng gia đình.


*
Các thầy cô nên đi thuyền, lội suối, quốc bộ leo dốc new đến được trường.

Thầy Lê Tuyên Huấn, Hiệu trưởng ngôi trường Tiểu học tập Hữu Khuông đến biết, giáo viên phần lớn đều nghỉ ngơi xa trường, gần nhất là 40 km, xa tuyệt nhất cũng ngót nghét 220 km. “Con đường cho trường của các thầy gia sư không tiện lợi chút nào. Các thầy cô đề xuất đi thuyền, lội suối, đi bộ leo dốc giữa cái nắng nóng hơn 40 độ. Nguy khốn nhất là đi thuyền, thời điểm hay xẩy ra mưa lốc, chạm chán lốc có thể lật thuyền như chơi. Đường lấn sân vào các phiên bản cực kỳ cực nhọc khăn. Trời mưa thì dốc đứng, trót lọt trượt, trời nắng thì những vết bụi mù. Đơn cử như bản Tủng Hốc nằm sâu vào đảo, giải pháp trung trung ương xã Hữu Khuông khoảng tầm 4km con đường rừng, lội suối. Để vào được bản, những thầy cô buộc phải phải quá qua 3 nhỏ suối nước bự và nhì dốc cao với con đường đá suôn sẻ trượt, xói mòn của nước lũ”. Thầy Huấn cho biết thêm.

“Dù gặp mặt nhiều cạnh tranh khăn, nhưng lại biết sao được, các thầy cô giáođã nặng nề lòng cùng với nghiệp gieo bé chữ ở nơi này rồi. Cho tới đây, chúng tôi sẽ tiếp tục gắng lòng nhằm sự học của các em vươn cao hơn nữa”

-----Thầy giáo Lê Tuyên Huấn, Hiệu trưởng trường Tiểu học tập Hữu Khuông-----

Với thầy giáo trẻ La Thị Nhàn, SN 1994, phía trên là thứ nhất cô đi xa nhà, dạy học tại nơi xa xôi, hẻo lánh này. Lưu giữ lại lần đầu bước chân lên thuyền lấn sân vào Hữu Khuông, thuyền chòng chành, cô thư thả bị say sóng, luôn luôn có cảm hứng lo sợ hãi mình sẽ rơi xuống sông bất kể khi nào, chỉ muốn sao thuyền cặp cảng nhanh nhất. Gắng nhưng, niềm phấn khởi, háo hức khi được về công tác làm việc ở ngôi ngôi trường mới, đã khiến cho cô quên không còn sự lo âu, sợhãi.


*
Cô giáo La Thị Nhàn đang say sưa chỉ dạy cho những em học sinh trong 1 máu học.

Cô giáo Nhàn cho thấy thêm, ck đi làm cho xa, cô cũng đi dạy xa nhà, đành để người con mới 4 tuổi đến bà nội trông. Vì thế, thời gian đầu, lúc để chân lên đây, cô lưu giữ nhà, nhớ bé khôn tả. Bao gồm lần đi tập huấn, tranh thủ tạt trở lại viếng thăm nhà, về đến nhà đang 8h tối, bé đã ngủ, sáng mai 5h mẹ đã yêu cầu dậy sớm, bắt xe cộ lên trường. Vậy là, về đơn vị nhưng bé vẫn không được nhìn mặt mẹ. Về tối nào, cô cũng call điện về nhằm được bắt gặp con, con khóc, bà mẹ cũng khóc. Nhưng mà rồi, bởi vì niềm tin, cầu mơ được đem “con chữ” cho được cho tới các bạn dạng làng vùng sâu, vùng xa vẫn tiếp thêm nghị lực mang lại cô quá qua tất cả.


*
Chỗ ở các thầy giáo trường Tiểu học tập Hữu sườn chỉ là căn nhà căng bạt trợ thì bợ.

Chúng tôi cho thăm khu vực ở của những thầy cô và học viên trường Tiểu học tập Hữu Khuông mà ngậm ngùi, xót xa. Đó chỉ nên những 1 căn phòng ghép ván tạm thời bợ, được căng bạt tứ phía đê che gió, chắn bụi. Thiết yếu ngăn nổi cái nắng nóng hầm hập trong ngày hè hay cái thời tiết lạnh lẽo tê tái mỗi khi ướp đông tràn về. Các căn phòng chỉ đủ nhằm kê 2-3 cái giường và loại bàn nhỏ cho các thầy soạn giáo án. Không có tủ, quần áo được các thầy móc lên treo nhỏ gọn cuối chân giường. Ấy thế, nhưng mà ngày ngày những thầy cô chỗ đây vẫn cặm cụi bám bản, tận tình dạy dỗ chữ đến học sinh. Đối với các thầy, cô giáo, được thấy học sinh của mình trưởng thành, có kiến thức là sự sung sướng to lớn, là món quà giá trị nhất cho việc tận tụy cùng với nghiệp “trồng người”.

Ấm lòng những người dân “lái đò” âm thầm lặng

Có lẽ cũng chính vì sự trăn trở, nặng nề lòng với nghiệp gieo chữ, với cuộc sống thường ngày bà con dân tộc vùng lòng hồ Hữu Khuông, mà đến nay, thầy Dũng, cô Nhân, cô Nhàn, thầy Trung.. Tương tự như nhiều thầy cô giáo “cắm bản” ở bên dưới xuôi khác thay vì về quê ăn Tết đang ở rộng một lần nghỉ ngơi lại điểm trường, cùng gia đình các em trong phiên bản đón Tết, vui xuân mới. Đặc biệt, những ngày này, nhắm tới kỷ niệm Ngày nhà giáo Việt Nam, sự quan liêu tâm của các cấp chủ yếu quyền, ở trong nhà trường, cha mẹ các em học sinh đã động viên, làm ấm lòng các những người "lái đò" thì thầm lặngđang ngày ngày mê mải gieo chữ vị trí vùng gian khó, khác hoàn toàn của huyệnTương Dương.

“Nhớ công ơn của thầy của cô ý thì bố mẹ thường gửi ít vàng vặt cơ mà bà nhỏ đi rừng đã có được như bó rau, quả đậu, hoặc 1 đùm ớt cay nho nhỏ..đó là rất nhiều tình cảm chân quê của các học viên gửi gắm mang đến thầy cô. Đến ngày 20/11, những thầy lại nhận được ngay chính từ những em học trò mọi bó hoa dại gồm sẵn ngay bao phủ trường cực kỳ giản dị, nhưng những thầy cô cũng khá là ấm lòng để sẵn lòng ở lại dính bản, dính trường. Chú ý cảnh những em đến khuyến mãi hoa như vậy làm chúng tôi rất cảm động, thêm tự tín yêu nghề, dạy dỗ dỗ các trò”

------ Thầy Lô Thanh Dũng trải lòng -----

"Về phía đơn vị trường, ngay từ đầu tháng 11 đã bài bản chào mừng đáng nhớ ngày 20/11 phát đụng các phong trào thi đua trong thầy giáo và học viên nhà trường" – thầy giáo Nguyễn nắm Anh, Phó Hiệu trưởng trường PTDTBT trung học cơ sở Hữu khung nói. đơn vị trường cũng tuyên truyền về những chuyển động hướng tới thời điểm dịp lễ kỷ niệm tới những em với giáo viên trải qua các buổi ở Đội với sinh hoạt đầu tuần. Đặc biệt, trải qua các hội thi như: KHKT, ý tưởng kinh nghiệm, Giáo án dạy dỗ học trực tuyến..thi đua lập các kết quả chào mừng. Vui độc nhất vô nhị là hiện, bên trường đã có 2 giáo án dạy học trực tuyến lọt vào vòng chung kết của cục Giáo dục.


*
Thầy Lô Thanh Dũng (người mặc áo sọc đỏ) cùng đồng nghiệp xúc hễ trước món quà bé dại bé cơ mà đầy chân thành và ý nghĩa mà phụ huynh đi rừng hái được như đọt mây, bó đậu...

“Đón thời điểm dịp lễ nhà giáo Việt Nam năm nay trong tình trạng dịch Covid-19 đang cốt truyện phức tạp, về phòng kháng dịch ở địa bàn xã Hữu Khuông đã được điều hành và kiểm soát nhưng để bảo vệ không khinh suất trước dịch bệnh, nhà trường luôn bảo đảm giãn bí quyết nhất là các vận động tập thể, không tổ chức triển khai các chuyển động kỷ niệm tập trung như phần đông năm, chỉ tổ chức triển khai tọa đàm dịu nhàng, nhưng không hề thua kém phần ý nghĩa sâu sắc để đụng viên, phân tách sẻ, tri ân tới những thầy những cô” -thầy vắt Anh cho thấy thêm.


*
Các cô giáotrường PTDTBT trung học cơ sở Hữu sườn tới tận bản vận động những em học viên quay quay trở về trường.

Tương Dương là địa bàn có nhiều khó khăn, trong năm này càng cực nhọc khăn hơn nữa khi phải đương đầu với đại dịch Covid-19. Toàn huyện có gần 700 lớp học, với sát 16.700 học sinh. Với 1441 cán bộ, GV, trong đócó 508 thầy giáo dạy tại các điểm bạn dạng lẻ, đa phần là GV bậc mầm non và tiểu học. Thầy trò những nơi vẫn bắt buộc dạy học trong các phòng học tạm thời và mượn, hoặc bắt buộc học một trong những căn phòng đang xuống cấp, bàn và ghế xập xệ, thiếu thốn trang thiết bị dạy dỗ học. Mặc dù có hầu như có trở ngại như vậy nhưng huyện xác định chỉ đạo ngành giáo dục và đào tạo xây dựng kế hoạch để tổ chức, rượu cồn viên các thầy cô, giáo nhân thời cơ 20/11. Theo đó, thị trấn Tương Dương sẽ thành lập các Đoàn vì chưng các đồng minh lãnh đạo huyện, trực tiếp đến các điểm trường vùng sâu vùng xa nhằm thăm hỏi, động viên các thầy cô giáo. Đặc biệt, thông qua Ủy ban MTTQ huyện vẫn huy động các nguồn lực từ các tổ chức, doanh nghiệp, cơ quan trong thị trấn để sản xuất nguồn lực giúp những trường sớm bất biến CSVC triển khai trọng trách năm học. Đồng thời, giúp các em học viên theo kịp lịch trình học trong thực trạng vừa chống chống bệnh dịch lây lan vừa làm tốt công tác dạy dỗ học.


*
Lãnh đạo huyện cùng phòng GD&ĐT thị trấn Tương Dương bàn bạc với bgh trường ngôi trường PTDTBT trung học cơ sở Hữu Khuông.

Trao thay đổi với bọn chúng tôi, ông Lô Thanh Nhất, Phó quản trị UBND thị trấn Tương Dương mang đến biết: Được sự quan liêu tâm của những cấp ủy, thiết yếu quyền, tốt nhất là cấp đại lý đến nay những trường học tập trên địa phận huyện Tương Dương vẫn triển khai trách nhiệm năm học đúng chương trình, kế hoạch mà ngành giáo dụcđã đề ra. Thời gian tới, để tổ chức triển khai các chuyển động kỷ niệm ngày nhà giáo vn thật ý nghĩa, huyện lời khuyên và kêu gọi các tổ chức, những doanh nghiệp, các nhà hảo trọng điểm ủng hộ để giúp thầy trò vùng khó khăn vượt qua dịch bệnh lây lan Covid-19. Đồng thời, tổ chức triển khai lễ lưu niệm 20/11 một bí quyết ý nghĩa. Riêng buôn bản Hữu khuông là làng ốc đảo trong tâm địa hồ thủy điện phiên bản Vẽ có không ít khó khăn so với các xã khác trong huyện. "Thầy với trò tại chỗ này chịu tương đối nhiều cái thiệt thòi vì kết cấu hạ tầng chưa được đảm bảo, đời sống quần chúng rất cạnh tranh khăn, đặc biệt quan trọng là tác động của dịch bệnh nhưng với truyền thống “Tôn sư trọng đạo” mang lại dịp 20/11 học viên bằng tấm lòng mộc mạc của chính mình của người con đồng bào, tất cả các em đã luôn hướng về ngày nhà giáo để tri ân thầy cô"- ông Lô Thanh duy nhất nói thêm.

“Hiện nay, huyện Tương Dương đang xúc tiến chương trình giáo dục đào tạo phổ thông bắt đầu năm 2018, cửa hàng vật chất trường lớp độc nhất vô nhị là ở những vùng sâu vùng xa trên địa phận huyện Tương Dương còn khôn cùng thiếu thốn. Cửa hàng chúng tôi đã kêu gọi UBMTTQ thị xã phát động phong trào ủng hộ để huy động các nguồn lực trong xóm hội, củng cố kỉnh lại hệ thống CSVC tại các đơn vị này. Đến nay, đã có sự quan lại tâm của rất nhiều tổ chức, doanh nghiệp, những bước đầu giúp mang lại huyện gồm trang thiết bị để tổ chức giỏi công tác cung cấp trú ở các bậc tiểu học và THCS”