Thơ về hoàng hôn trên biển

     

Thơ Về Hoàng Hôn Đẹp ❤️️ Chùm Thơ Hoàng Hôn trên biển ✅ Hoàng Hôn Là khoảnh khắc Mê Đắm chổ chính giữa Hồn với Thị Giác Con fan Bằng Vẻ Đẹp Ảo Diệu


Thơ Về Hoàng Hôn bên trên Biển

Đầu tiên, lrocrevn.com trình làng đến bạn bài bác Thơ Về Hoàng Hôn trên biển đẹp cùng lãng mạn

CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNGTác giả: hải dương Chiều

Ai đã có lần dạo chân bên trên bờ cátNgắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ..?Biển về chiều đẹp tựa những phái nữ thơKhi ánh hoàng hôn từng ngày một buông thảRực bờ tây ánh hồng mộng mơ quáCảm xúc trào dưng thật lạ trong lòngNhìn chân mây tim cộn nỗi chờ mongCảm giác bình yên như sà vòng tay mẹ


Biển về chiều nữ tính và yên lẽSóng rì rào khe khẽ hát lời ruSắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mùNhè dịu gió về…vi vu thông vẫytrong hoàng hôn biển đáng yêu quá đấyMỗi chiều về tôi lại thấy yêu thương thêmYêu trùng khơi yêu bé sóng êm đềmYêu những nhỏ tầu ngày đêm hối hận hả….Xin chắp vần thơ viết về biển lớn cảMộc mạc chân thành bởi vì đã quá yêuDâng hồn tôi xin tặng hết đại dương chiềuCùng tim đỏ tự khắc tình yêu. .mãi mãi

*

Thơ Hoàng Hôn trên Biển

Thơ Hoàng Hôn trên biển đẹp và mê đắm lòng người

BIỂN TÍM CHIỀU HOANGTác giả: Giọt ảm đạm Không Tên

Biển bát ngát biển nói chuyện tiếng sóngHoàng hôn bi quan như ngọt ngào chiều hoangBước cô đơn nghe tìm thức dưng trànCho nổi nhớ miên man xuôi dĩ vãngChuyện tình xưa ngủ yên ổn theo ngày thángChợt trở lại như tản mác đâu đâyBiển lồi lõm từng nhỏ sóng dưng đầyTung bong bóng trắng đắp xây bao ảo mộngTình ngày củ chôn vùi trong vô vọngEm theo ông chồng cho lạc lõng đời anhTheo mon năm mang lại nổi nhớ xây thànhCho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnh

Biển chiều hôm đẹp nhất mờ mờ nhân ảnhBiển trùng triềng sóng sánh hạt sương đêmBiển mơn man ru trọn giấc êm đềmSao vẩn thấy bi lụy thêm bao hoài niệmNgày xưa kia em khôn xiết yêu màu sắc tímEm đi rồi biển khơi tím cả hồn anhTình yêu thương ơi sao bôi xoá mang lại đànhTheo tháng ngày tóc xanh giờ đang bạcThuyền tình ơi sao thẩn thờ trôi dạtKhông bến neo bi đát man mát bơ vơLững lờ trôi mang lại nổi nhớ dở người khờCho bến mãi lạnh nhạt xa vơi vợiBiển đơn độc cánh nhạn bi hùng chấp chớiTôi âm thầm ngồi hóng bóng hình ai.