Chủ quán tính tiền như đọc rap

     

Quán nhỏ dại nằm sau chợ Bà Chiểu, không tên tuy thế lại cực nổi tiếng, được các lứa học trò gọi phổ biến là "quán 47". Đến đây, xung quanh việc nạp năng lượng ngon, giá bán rẻ, thì phải kể đến cả màn tính tiền đi vào... Lịch sử một thời mà ráng hệ học viên nào cũng ghi nhớ mãi.

Bạn đang xem: Chủ quán tính tiền như đọc rap

Màn tính tiền cấp tốc hơn phát âm rap của cô nhà quán 47 khiến choáng.

Nằm trong một nhỏ hẻm nhỏ tuổi phía sau lưng chợ Bà Chiểu, nối liền đi xuống đường Đinh Tiên Hoàng, quận Bình Thạnh, quán nạp năng lượng vặt cho học trò nghỉ ngơi số 47 Phó Đức bao gồm từ bao xưa nay đã là điểm đến chọn lựa quen thuộc của khá nhiều thế hệ học trò. Có những người dân đã mài đũng quần ở quán từ trong thời gian còn treo khăn quàng đỏ, cho đến khi học hết cấp cho 3, lên Đại học... Nhưng vẫn quay về quán tìm kiếm lại những mùi vị và kỉ niệm của tuổi học trò.

*

Quán 47 luôn luôn đông đúc học sinh vào giờ rã trường.

Quán nhỏ dại không thương hiệu được các lứa học tập trò gọi bình thường là "quán 47". Tiệm 47 gồm đủ món ăn vặt mà giới trẻ khoái khẩu như phá lấu, bắp xào, há cảo, cá viên... Từ thời điểm cách đây 10 năm, thực 1-1 của quán dài sọc kẻ những tên thường gọi các món ăn với cái giá chỉ 1 nghìn, 2 nghìn/ dĩa. Theo thời giá và sự cách tân và phát triển của thôn hội, những món nạp năng lượng phải tăng ngày một nhiều từ 5 ngàn lên 8 nghìn, và đến bây giờ mức giá chỉ của từng món ăn vẫn giữ ở tại mức từ 8 nghìn - 15 nghìn/ dĩa tùy món. Quán mở cửa từ 14h chiều nhưng đến 17h là thời gian đông khách hàng nhất bởi nhiều tốp học sinh ghé đến sau thời điểm tan trường.

Đến cửa hàng 47, quanh đó việc ăn ngon, giá rẻ, thì không thể nói tới màn tính tiền đi vào... Lịch sử một thời mà cố gắng hệ học sinh nào cũng lưu giữ mãi. Đến bây giờ, thỉnh thoảng nhiều khách lần trước tiên đến quán, khi siêu thị no say, hotline tính tiền thì chớp nhoáng bị "choáng" vày cô nhà quán tính nhẩm khôn cùng hay, phát âm "rap tính tiền" siêu nhanh đến giường mặt, khi hoàn thành lời thì cả bàn vỗ tay rần rần tán thưởng.

*

Do lượng học sinh rất đông buộc phải quán bao gồm đến 4,5 nhân viên đứng bếp và phục vụ.

Cô công ty quán thương hiệu là Nguyễn Thị Nghĩa, 53 tuổi, hay được call là cô Mười. Cô là người gốc Bắc vào thành phố sài thành đã lâu, mặc dù chỉ học đi học 9 dẫu vậy khả năng đo lường và tính toán của cô cạnh tranh ai hoàn toàn có thể bì lại. Những nhân viên tại đây tính tiền cấp thiết nhanh hơn cô chủ. Khách luôn luôn thắc mắc vì sao cô ấy rất có thể nhìn từng cái dĩa trên bàn cùng đọc vanh vách ko vấp một số lượng nào, khi cùng lại thì hoàn toàn chính xác? đầy đủ khi được đặt ra những câu hỏi "bí quyết", cô phần đông chỉ bao gồm một câu trả lời duy nhất: "Vì cô quen rồi...".

*

Cô Mười rất nhiệt tình và thân cận với khách.

Thời đi học, cô Mười rất... Dốt Toán, cô bảo rằng cô chỉ mê thích học Văn, nhưng về sau do cuộc sống thường ngày đưa đẩy, buộc phải bươn chải cùng với nhiều công việc kinh doanh, buôn bán, bắt buộc dần dà cô học tập được phương pháp tính nhẩm rất cấp tốc và số đông chưa bị lầm lẫn bao giờ. Khách cho quán 47 phần nhiều đều giữ tĩnh mịch và cả... Nín thở khi đến tiết mục "tính tiền" đặc sắc ở cửa hàng này.

Xem thêm: Thời Trang Hongkong Thập Niên 90, Vẻ Đẹp Đến Từ Quá Khứ Của Thời Trang Hồng Kông

Thành Trung, học viên trường thpt Hoàng Hoa Thám, quận Bình Thạnh sau thời điểm chứng con kiến màn gọi rap của cô nhà thì há hốc mồm, nói: "Lần thứ nhất mình thấy một người hoàn toàn có thể tính tiền nhanh đến thế, mình trọn vẹn không nghe rõ cô ấy cộng vật gì với loại gì, cơ mà lúc nhóm mình tính lại thì quả thật cô ấy tính".

Còn Kim Thoa, SV Đại học technology TP.HCM thì phân tách sẻ: "Nhìn cô ấy tính tiền nhưng mình muốn... đứt hơi chũm cho cô luôn. Sao mà lại siêu chũm không biết!"

*
Khách tại tiệm có bạn đi làm, có bạn đi học, nhưng đa số vẫn là học sinh của các trường cung cấp 2, cấp cho 3 trên địa bàn quận Bình Thạnh.

Các học viên đến đây đều rất quý cô Mười công ty quán do cô giao hàng mọi fan rất tận tình. "Có nhiều nhân viên lắm cơ mà cô thời điểm nào cũng cung cấp các chị nhân viên, cô bưng bê, dọn dẹp bàn ghế, ko câu nệ gì cả. Thỉnh thoảng cô còn hỏi bọn chúng mình ăn uống có vừa mồm không, khách ở đây đến một lượt là cô cũng lưu giữ mặt, lần sau mang đến cô ân cần tiếp đón, thấy mê say lắm", một học viên lớp 11 trường thpt Võ Thị Sáu phân tách sẻ.

*
Ngày trước, quán của cô ấy Mười có tầm khoảng 2 nhân viên nữ cũng có chức năng tính nhẩm cùng "đọc rap" như cô, tuy vậy 2 cô bé này đang nghỉ việc để đi lấy ông xã và lo công việc riêng nên hiện tại trong quán chỉ còn mình cô rất có thể tính tiền cấp tốc như vậy. Cô phân tách sẻ: "Mấy đứa nhân viên cấp dưới ngày trước cô chỉ mấy lần là biết cách nhẩm liền, bao gồm đứa còn tính cấp tốc hơn cô ấy chứ. Còn các nhỏ bé nhân viên hiện thời tuy dễ thương, thật thà cơ mà hơi nhát với chậm yêu cầu cô có "truyền nghề" thì các em cũng không biết cách nói".

Trước đó, cô Mười phân phối nước, buôn bán chè ở Hồ bé Rùa, quận 1. Sau đây cô new chuyển về quận q.bình thạnh mở quán ăn vặt tại nhà. Thời đó, quán của cô rất "hot" trong giới học trò bởi thực đơn nhiều mẫu mã những món ăn khoái khẩu giành riêng cho học sinh. Nhà bếp nấu ngay lập tức tại cửa ra vào nên rất có thể nhìn thấy khâu chế biến đảm bảo đảm sinh, ngon miệng, đã mắt, học tập trò nào đi qua cũng quan sát vào thèm thuồng buộc phải rủ đồng đội đến ăn uống cho đông vui.

Cô Mười giao hàng tận bàn mang lại khách.

Dĩa há cảo với mức giá rất "học trò": 8.000 đồng/ dĩa.

Phá lấu ngon chỉ có giá 10.000 đồng/ tô.

Cô Mười nói, xa xưa học trò cho quán đông hơn bây giờ nhiều. Bây giờ các em có rất nhiều sự tuyển lựa hơn vì lộ diện nhiều quán Hàn, cửa hàng Nhật, cuộc sống cũng được nâng cao nên học sinh thích ngồi sản phẩm quán đẳng cấp hơn để uống trà sữa, ăn kem, cafe. Bởi vì lẽ kia nên các món ăn uống vặt vốn thêm bó cùng với biết bao nỗ lực hệ học trò ngày trước, nay chỉ còn một số ít học sinh thích ăn.

"Cô cũng nghiên cứu đủ cách để tìm ra đông đảo món thích phù hợp với học sinh hiện nay nhưng không tuyên chiến đối đầu nổi, đành trở lại bán mấy món... Truyền thống lịch sử bất hủ này vậy! rất lâu rồi cô chào bán đá me ở Hồ con Rùa nhiều khách lắm, tiếng tụi học trò hổng thèm uống đá me nữa, nghĩ về cũng buồn", cô cười hiền, phân tách sẻ.