Những câu chuyện về lòng tự trọng

     

Hướng dẫn Kể một câu chuyện về lòng tự trọng lớp 9 cơ mà lrocrevn.com mang đến cho các em học sinc chắc chắn sẽ là một trong những bài bác học bổ ích. Từ đây sẽ giúp cho các em biết phương pháp hành văn mạch lạc, sử dụng ngôn từ hấp dẫn cùng đa dạng chủng loại nhất.

Bạn đang xem: Những câu chuyện về lòng tự trọng


Lòng tự trọng là một đức tính tốt đẹp của con người. Các em học sinc đã được chứng kiến hay được nghe kể những câu chuyện về đức tính này thì hãy kể lại trong bài bác viết của mình. Hi vọng những bài xích văn mẫu dưới đây sẽ với đến cho những em nhiều điểm sáng sủa tạo cũng như câu văn giỏi để chấm dứt bài xích viết của mình.


Nội dung bài xích viết


Kể một câu chuyện về lòng tự trọng – Bài có tác dụng 1

Nam Cao là một trong những nhà văn thương hiệu tuổi trong thể loại truyện ngắn. Những tác phẩm của ông sở hữu được ý nghĩa nhân sinh sâu sắc, và chắc hẳn ai ai cũng sẽ ấn tượng với tác phẩm “Lão Hạc” trong đó nổi bật nhất là nhân vật Lão Hạc – một nhân vật giàu lòng tự trọng, thà chọn dòng chết còn hơn là phải theo gót Binh Tư để đi kiếm miếng ăn.

Lão Hạc gồm trả cảnh cực kì khó khăn, kể ra cơ mà tội biết từng nào. Lão Hạc có vợ nhưng mất sớm với ở thuộc với con trai, bởi vì túng bấn vượt nhưng anh đàn ông phải bỏ đi đồn điền cao su thiên nhiên bao năm vẫn chưa thấy về. Lão Hạc phải sống một mình thuộc bé chó Vàng bầu bạn trong một túp lều tnhãi với cha sào vườn cơ mà hoa color dường như cũng ko thu được từng nào bởi thiên tai bão lũ ập đến với lão. Người dân buôn bản ai cũng mếm mộ lão Hạc do ông là một người sống nhân ái biện pháp cũng như giàu lòng tự trọng.

Xem thêm: Top 8 Kem Chống Nắng Tốt, Giá Sinh Viên, Top 10 Kem Chống Nắng Tốt Giá Sinh Viên

Chính hoàn cảnh của lão Hạc đã khiến cho lão cùng một thời điểm lão phải đối mặt với bao đau khổ đó đó là chiếc đói, sự cô đơn với tuổi già với ôm đau, bệnh tật. Rồi cuộc đời cực khổ, tất cả dường như cũng đã lại dồn lão đến mức hết đường sinch sống. Lão phải dứt ruột buôn bán đi bé chó Vàng nhưng mà lão yêu thương nhất, bé chó Vàng cũng đó là một người bạn của lão. lúc lão buôn bán con chó trong niềm khổ đau tột cùng, bỏ ra tiết miêu tả trọng điểm trạng của lão “Mặt co rúm lại, những nếp nhăn xô lại với nhau, xay cho nước mắt chảy ra, dòng đầu ngoẹo về một mặt, mẫu miệng móm mỉm mếu như bé nít”, “lão hu hu khóc”,…

Thế rồi thông mấy hôm lão chỉ ăn khoai vệ, Lúc khoai cũng hết, lão chế tạo được món gì, ăn món ấy. Cũng tất cả những hôm thì lão ăn củ chuối, hôm thì lão ăn sung luộc, hôm thì ăn rau má, với thỉnh thoảng một vài củ ráy tốt bữa trai, bữa ốc là xong. Cho đến khi chẳng liệu có còn gì khác để ăn, để sống nữa thì lão đã thanh lịch xin Binch Tư không nhiều bả chó. Lão Hạc chết! Cái chết của lão thực sự dữ dội vô cùng: lão sùi bọt mxay, lão co giật phải nhì người đàn ông lực lưỡng đnai lưng lên… Có thể nói rằng chủ yếu loại chết ấy khiến người đọc liên tưởng đến chiếc chết của con chó Vàng để rồi cũng rùng bản thân nhận ra rằng cái chết của lão đâu không giống gì mẫu chết của một bé chó.

Thông qua đây tất cả thể nhận thấy được cho dù cho là bao gồm đói nghèo như thế, khổ đau như thế nhưng lão không vị vậy nhưng thoái hóa về nhân phẩm. Và Khi đó Binch Tư đã tưởng lão xin bả chó để ăn trộm và tức thì cả ông giáo cũng nghi ngờ lão. Thế nhưng lão Hạc vẫn giữ được chổ chính giữa hồ vào sạch, nhân phẩm tuyệt vời cùng lòng tự trọng của mình. Câu chuyện về lão Hạc còn cho thấy bọn họ phải sống có lòng tự trọng đừng làm cho những việc xấu. Mỗi người bọn họ hãy sống như câu tục ngữ “Đói mang lại sạch, rách cho thơm”.

*

Kể một câu chuyện về lòng tự trọng

Kể một câu chuyện về lòng tự trọng – Bài làm cho 2

Trời đã chớm vào thu. Từng làn gió mơn man bên trên từng làn da, đùa nghịch trên từng kẽ lá, đan xen mẫu nắng rubi ươm vào trẻo của một mùa thu đã chợt ùa về. Hôm ni là chủ nhật, cả lũ bạn của Tâm đã kéo đến nhà Tâm từ sớm, rủ nó bên nhau đi dã ngoại ko kể khu vui chơi công viên kia. Tâm chần chừ, mẹ Tâm đang ốm, nếu Tâm đi chơi hôm nay sẽ cảm thấy gồm lỗi với mẹ lắm chứ. Với lại hoàn cảnh bên Tâm bây giờ ko chất nhận được cô gồm thể được thoải mái vui vẻ, chơi đùa như trước. Bố Tâm mất từ khi cô còn nhỏ, một mình mẹ nuôi nấng hai chị em yêu cầu người, bây giờ mẹ đang ốm, gia cảnh sa sút. Nhận thấy sự ngần ngại vào ánh mắt Tâm, mẹ cầm tay cô và nói: