Truyện ma có thật mới

     

Một trong những điều làm nên đời sống văn hóa truyền thống làng quê hồi đó là những câu truyen ma. Đó không hẳn là chuyện mê tín dị đoan dị đoan. Đó là một trong những phần không thể thiếu được trong đời sống tinh thần của rất nhiều người dân quê. Và tôi là một trong đứa trẻ đã khủng lên giữa những câu chuyện ma đó.

Bạn đang xem: Truyện ma có thật mới

*

Ngày còn bé, vào đông đảo buổi tối, số đông đứa trẻ thường xuyên quây quần bên bà hoặc người mẹ chúng cùng đòi nghe chuyện ma. Những mẩu truyện không làm công ty chúng tôi trở thành hầu hết đứa trẻ hư hỏng ngày này như bào chữa lại thân phụ mẹ, bỏ học, ăn trộm vặt, hút ma túy, tấn công đập các bạn cùng lớp, đậy một đống phao đồn trong tín đồ vào thi, ngồi tiệm net suốt ngày chơi game, vào trong nhà nghỉ với bạn làm việc khi vẫn trong tuổi vị thành niên… Ngược lại, chúng luôn mang lại cho hầu như đứa trẻ non nớt như tôi ngày xưa một điều nào đó thật lạ thường và gợi xuất hiện bao điều về cuộc sống.

Trong đông đảo ngày ngủ bây giờ, tôi thường trở về quê. Và những lần về quê, tôi thường xuyên dậy sớm sang bên kia sông đi chợ. Từng lần đi qua sông, tôi lại nhớ về câu chuyện ma sông nhưng bà tôi kể mang đến tôi nghe.

Khúc sông Đáy chảy qua thôn tôi trước kia năm nào cũng đều có người bị tiêu diệt đuối. Mà những người dân chết đuối đều là lũ ông. Bà tôi nhắc rằng: Vào những đêm trăng thanh vắng, bạn ta thường thấy một con ma sông bơi lội trên khúc sông chảy qua buôn bản tôi. Nhỏ ma ấy là một cô gái da trắng ngần cùng tóc nhiều năm óng ả.

Nhiều bạn trong xóm nói rằng tóc con ma trôi rập ràng trong dòng nước sông từ bỏ bến xóm tôi đến bến đò làng Vinh từ thời điểm cách đây chừng 3 km. Cứ mỗi năm, nhỏ ma sông này dìm chết một người đàn ông rửa mặt vào ban đêm.

Khi tôi là 1 trong những thanh niên, đều tối ngày hè oi bức, tôi thường cùng mấy người các bạn ra sông tắm. Dịp đó, nước sông đã ít hơn hơi lạnh của nắng trời suốt một ngày. Tôi lặn xuống sâu mặt đáy sông để cảm giác được sự mát rét của sông đêm. Những lần đi tắm rửa sông đêm như vậy này, bà bầu tôi thường xuyên dặn dò tôi cẩn thận. Chị em tôi vẫn bị mẩu chuyện về nhỏ ma sông và những cái chết của lũ ông làng mỗi năm trên khúc sông kia ám ảnh.

Hồi nhỏ, tôi vẫn nghe bà tôi kể đi đề cập lại hàng chục lần về con ma sông ấy. Bao gồm một lần tôi hỏi bà tôi bé ma sông ấy ở chỗ nào ra. Bà nhắc rằng: trong năm tháng rất mất thời gian trước đó, một cô gái ở làng vị trí kia bờ của dòng sông thường ra sông tắm rửa vào ban đêm. Một đêm, hồ hết gã lũ ông sống trên một cái thuyền chài đã cưỡng dâm cô trên dòng sông ấy rồi dìm chết cô.

Cô gái bị bị tiêu diệt oan đó trở thành một nhỏ ma sông. Đêm đêm, cô vẫn bơi lội chập chờn cùng bề mặt sông với tìm cách dìm chết đầy đủ người lũ ông sinh hoạt khúc sông đó. Bà tôi bảo cô trả thù hầu như gã bầy ông độc ác.

Có một thực sự là phần đa người đàn ông chết đuối trên sông hằng năm đều có một lai định kỳ không hay mang lại lắm. Bà tôi bảo chỉ phần đông ai sống không nhân nghĩa thì mới bị ma sông nhấn chết. Những người bầy ông biết chuyện ma sông nhận chết fan những vẫn bị con ma ấy mê dụ.

Bà tôi bảo nhỏ ma sông ấy đẹp mê hồn và đàn ông ai nhìn vào mặt nhỏ ma ấy thì ngay tiếp đến không biết những gì nữa. Rứa là nhỏ ma sông cứ thì thào, thì thào rủ người đàn ông bơi lội ra xa bờ. Đến thân sông, con ma lặn xuống nỗ lực chặt hai cồ bàn chân người bầy ông và kéo xuống lòng sông.

Nhưng làng tôi có một người bầy ông đêm nào cũng ra sông tắm và đi thả lưới nhưng chẳng lúc nào bị bé ma sông ấy rủ rê. Con ma sông cứ tập bơi quanh người lũ ông ấy với tìm mọi cách để dìm anh xuống đáy. Tuy thế nó chẳng lúc nào làm được gì. Có những lúc nó khó tính hét vang lên với đập cho nhỏ nước tung lên như một trận mưa rào.

Tôi hỏi bà vì chưng sao bé ma không làm cái gi được anh ấy thì bà tôi bảo rằng, vì anh ấy không lúc nào nhìn vào mặt bé ma sông đẹp mang đến lạnh fan ấy.

Câu chuyện về con ma sông cứ âm âm, u u trong tôi. Khủng lên, tôi đến lớp bên kia sông. Đó là trường cấp cho 3 Mỹ Đức B sống xã An Mỹ thị trấn Mỹ Đức, tỉnh Hà Tây cũ. Trường của mình ở ngay cạnh nhà ông Nguyễn Hữu Khai, nguyên là tgđ Đông dược Bảo Long, fan mà báo chí đang kể tới rất nhiều.

Những dịp ngồi bên trên đó, quan sát mặt sông, tôi lại lưu giữ đến câu chuyện về nhỏ ma sông bà tôi kể. Tôi trường đoản cú hỏi trù trừ con ma sông có khuôn mặt đẹp đến nhường nào cơ mà ai nhìn vào mặt thì không còn biết gì nữa.

Rồi một ngày, tôi từ nơi trọ học đấm đá xe về nhà. Hôm đó là thứ bảy. Một cơn giông mang đến kéo theo mưa to khiến tôi không có tác dụng sao có thể gọi đò được. Tôi cần theo một người bạn làm việc về công ty anh ấy nghỉ. Anh thương hiệu là Thành, ở làng Lai Tảo, Mỹ Đức, đối lập với làng chùa của tôi qua bé sông.

Xem thêm: Top 5 Trang Web Bán Quần Áo Hàn Quốc Giá Rẻ Nổi Tiếng Nhất, Top Website Bán Quần Áo Hàn Quốc Online 2021

Anh Thành gửi tôi ra sân kho của hợp tác ký kết xã. Bố anh đã ở kia để dìm khoai chia cho các hộ gia đình. Thành bảo cha đưa tôi về, còn anh gánh khoai về sau. Lúc ba anh Thành chuyển tôi về, tôi mới nhận ra ông bị mù. Tôi sáng đôi mắt nhưng chần chờ đường. Cha anh Thành mù nhưng lại ông đã đi được trên tuyến phố ấy ngay sát nửa cuộc sống rồi. Cầm cố là, trên con đường đang mưa gió, một fan mù dẫn lối đến một bạn sáng mắt.

Về cho nhà, ông nấu cơm cho công ty chúng tôi ăn rồi dọn dẹp vệ sinh chỗ ngủ cho tôi. Tuy thế đến khoảng tầm chín giờ đêm thì hết giông. Bầu trời trong cực kỳ và trăng sáng sủa như ban ngày. Thời gian đó, tôi thấy lo âu và đòi về. Tôi biết chị em đang ý muốn và băn khoăn lo lắng vô cùng vị không thấy tôi về, do hôm chính là thứ bảy. Sản phẩm bảy nào tôi cũng từ vị trí trọ học về nhà trừ khi bị nhức ốm.

Ngày ấy không có điện thoại cảm ứng nên chẳng bao gồm cách gì liên hệ được với chị em tôi. Thấy tôi tớ về, tía anh Thành không cho. Nhưng trăng càng sáng, tôi càng nhớ nhà với nhớ mẹ. Cuối cùng với sự nhất quyết và hoảng loạn của tôi, ba anh Thành mang đến tôi về.

Tôi sẽ đứng ở bến đò trong đêm trăng sau cơn giông và điện thoại tư vấn đò. Nhưng gọi mãi mà lại chẳng thấy đò đâu. Tín đồ chèo đò chắc chắn là nghe thấy tiếng gọi nhưng chẳng ai tỉnh dậy xuống bến chèo đò trong đêm khuya khoắt như vậy. điện thoại tư vấn mãi ko được, tôi đưa ra quyết định bơi qua sông. Tôi buộc xống áo và sách vở lên ghi đông xe đạp và bơi lội qua. Vì có nước buộc phải tôi tiện lợi nâng chiếc xe đạp điện để khỏi ướt quần áo và sách.

Nước sông mát lạnh chảy qua fan tôi. Dòng sông như rộng lớn vô bờ trong tối trăng tĩnh lặng. Lúc tôi vẫn bơi lặng lẽ qua sông thì bỗng bao gồm một làn gió rét thổi qua người. Tôi đột thấy chiếc xe đạp điện nhẹ tênh như một đám bèo 6 bình nổi xung quanh sông. Tôi có xúc cảm ai kia nâng tôi lên. Cùng tôi bàng hoàng nhận thấy trước mặt tôi tất cả ai đó đang bơi lội nhẹ nhàng như lướt xung quanh sông.

Khi tôi vẫn tồn tại bàng hoàng thì tín đồ bơi trước tôi từ từ quay lại. Tôi rùng bản thân buốt lạnh. Một gương mặt đàn bà hiện ra. Ma sông! Tôi khẽ kêu lên. Lúc đó tôi không kịp phản bội ứng gì cả. Tôi chú ý như mất hồn gương mặt con ma phụ nữ ấy. Một nháng sau, tôi nghĩ có lẽ rằng do mình bị ám hình ảnh về câu chuyện ma sông bà nói suốt trong thời gian tháng ấu thơ nên rơi vào tình thế trạng thái hoang tưởng.

Tôi ngụp xuống sông, hy vọng nước lạnh làm cho tôi tỉnh giấc lại. Nhưng nhỏ ma sông vẫn ở trước mắt tôi với tôi vẫn không sao rời khỏi gương mặt kỳ kỳ lạ nhưng sexy nóng bỏng đến tởm hoàng của bé ma ấy.

Khi lên đến bờ, tôi vứt chiếc xe đạp ở ngay cạnh mép nước, chạy thật cấp tốc lên kho bãi sông với quay lại. Bé ma đã đứng gần kề mép sông chú ý tôi. Đến thời gian đó, đầu óc tôi có vẻ như tỉnh apple hơn. Mẩu truyện về con ma sông nhưng bà tôi kể vụt qua đầu tôi dẫu vậy vô cùng đầy đủ. Tự nhiên tôi cách mấy cách về phía bé ma sông và thì thầm: “Đừng hại tôi, nhằm tôi về với chị em tôi”. Bên cạnh đó tôi thấy con ma sông xúc động. Rồi bé ma sông rảnh chìm xuống sông và phát triển thành mất.

Gần bốn mươi năm sẽ trôi qua. Tôi bây giờ đã thành một ông già. Rất nhiều sợ hãi, các hoang tưởng sống khía cạnh mê tín dị đoan về những câu chuyện ma đang không còn. Mà lại một chân thành và ý nghĩa khác từ bỏ những câu chuyện ma lại càng minh bạch hơn trong tôi. Và chuyện về nhỏ ma sông không còn là mẩu truyện hoang con đường nữa. Đó là 1 trong những câu chuyện gồm thật, không hẳn một sự thật xấu xa hay bất lợi mà là 1 trong sự thật họ cần suy ngẫm một biện pháp nghiêm túc.

Tôi đã chạm chán con ma đó. Tôi không tin tôi bị ảo giác. Nhưng vày sao nhỏ ma đó không dìm chết tôi? rất có thể lúc kia tôi còn trẻ với trong sáng, hoàn toàn có thể con ma kia vốn là một cô bé sống trong xóm nhỏ ven sông, cô khôn cùng yêu mẹ cô. Lúc cô bị dìm bị tiêu diệt trong dòng sông, người mẹ cô đã cực khổ tột cùng. Suốt nhiều tháng sau đó, đêm đêm chị em cô ra bờ sông ngồi với khóc mến cô.

Chính chính vì như thế mà lúc tôi nói với nhỏ ma sông ấy rằng tôi yêu cầu về với chị em tôi thì con ma sông ấy sẽ xúc động. Một nhỏ ma bao gồm xúc cồn không? tất yếu là có vì ma chẳng qua là linh hồn của fan đã khuất, nhưng vày lý do nào đấy chưa tránh khỏi thế gian để siêu thoát nhưng thôi.

Sau này, fan làng tôi không ai còn nhìn thấy con ma sông ấy hiện lên trong số những đêm trăng khuya khoắt nữa. Cùng cũng không thể những người bầy ông mỗi năm bị chết đuối trên khúc sông Đáy chảy qua xóm tôi nữa.

Những người lũ ông sống mấy xóm người dân sống bên bờ khúc sông đó đã lập một cái đàn tế. Mục tiêu lập lũ tế chỉ là để họ thay mặt những kẻ tội ác nói ý muốn lỗi với linh hồn cô bé bị chống dâm và dìm chết thời xưa mà thôi. Có lẽ, khi nhận ra lời xin lỗi thành thực, linh hồn cô bé đã khôn xiết thoát.

Câu chuyện nhu muốn lỗi của các người lũ ông ấy là 1 trong thông điệp cho những người sống. Nhưng bi hùng thay, bọn họ có thừa ít rất nhiều lời xin lỗi chân thành.